Dê phong thủy mạ vàng tài lộc phú quý (1)

Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014

Chuyện cả lớp và chuyện bạn học

* Chuyện cả lớp :
 ...Cả lớp ít ai biết và cũng không ai dám đến làm phiền tôi.
Một số bạn khác của lớp có hỏi thăm sức khỏe và tôi đều cảm ơn họ...
Một số bạn khác chỉ ầm thầm đứng từ xa hoặc ngồi góc nào đó để thăm tôi...
Một số bạn khác hoảng hốt lo lắng cho tôi và đến thăm tôi...
Một số bạn khác xem đây như là tin đặc biệt...
Một số bạn khác tìm hiểu và không tin...
...Tóm lại...các bạn trong lớp đều là những bạn học cũ...
...Bạn bè có công việc riêng, có gia đình riêng và ở mỗi nơi khác nhau...
...Tôi vui khi có nhiều bạn bè...nhưng tôi ít khi tâm sự với bạn bè cả lớp...
...Tôi không cần giỏ trái cây nhưng tôi nghĩ cả lớp giúp đỡ lẫn nhau thôi, đó là nhiệm vụ tự nguyện đi hỏi thăm sức khỏe bạn bè, và đó chỉ là câu nói không có thật...
...Cả lớp nói chuyện, bàn luận và không có ai đem giỏ trái cây cho tôi...
Từ khi tôi gặp nạn, tôi đi họp lớp 1 lần nữa và từ đó về sau, tôi không thích đi họp lớp nữa...
...Tôi không ghét cả lớp...bởi vì tôi và cả lớp không thù cũng không oán, ai nói gì là chuyện của họ không ảnh hưởng gì đến tôi và tôi cũng chưa bao giờ cần nghe những thông tin đó...
...Website lớp chấm dứt hoạt động...
...Tôi đã hứa đóng tiền quỹ lớp để giúp đỡ bạn bè và tôi đã đóng tiền quỹ lớp vào ngày cuối năm 2012...
...Tôi không đóng tiền quỹ lớp nữa...
...Các bạn bè và tôi vẫn trò chuyện vui vẻ ở ngoài đời và lâu lâu mới gặp 1 lần...không ai cãi nhau với ai...

* Chuyện giữa tôi và nó :
Tôi chỉ ghét 1 người là nhân viên nữ bán mắm hại tôi hết lần này đến lần khác.
...Tại sao tôi ghét nhân viên nữ bán mắm ?...Tại sao nhân viên nữ bán mắm hại tôi ?
Bởi vì nhân viên nữ bán mắm là người luôn tỏ ra tội nghiệp, giống như oan ức lắm vậy và âm thầm nói xấu hãm hại tôi. Nhiều lần, nhân viên nữ bán mắm cố tình lợi dụng lòng thương hại của mọi người để phủ nhận mọi trách nhiệm và làm cho người khác phải đau khổ, oan ức bằng nước máu và nước mắt.
Nhân viên nữ bán mắm tự nói là nhà nghèo, đi khỏi nhà từ nhỏ, sống nhờ bà ngoại ruột bán mắm, nói xấu cậu mợ bán mắm và tranh giành tài sản chồng bỏ...
Nhân viên nữ bán mắm không dám đi ra đường khi dư luận bàn tán về mình và cuối cùng tìm cách tranh giành, bon chen để được mọi người đồng tình.
Thật ra tôi và nhân viên nữ bán mắm đã không còn chơi thân với nhau từ khi nhân viên nữ bán mắm có chồng đến khi bị chồng bỏ. Cả hai chỉ giúp đỡ nhau trong lúc gặp nạn và sòng phẳng.
Tôi và nhân viên nữ bán mắm đã không còn liên lạc với nhau ở ngoài đời và ở trên net. Cả hai không cãi nhau ở ngoài đời và không cãi nhau trên net.
Tóm lại, tôi không thích... Các bạn blog nói chuyện và chơi với nhân viên nữ bán mắm thì tôi không thích nói chuyện với những người đó nữa...Tôi không ghét ai chơi với nó và tôi không chơi với người đó nữa...
...Ngày xưa tôi và nó chơi thân như thế nào ?
Thì, tôi đổ xăng đầy bình...chở nó đi dạo hoặc nó chở tôi đi dạo...không ai nói chuyện với ai và về...không ai bàn luận chuyện của ai...không ai hỏi chuyện ai...hỏi cũng không ai nói cho ai nghe...Vậy thôi đó...
...Bây giờ tôi và nó như thế nào ?
Không nói chuyện, không liên lạc và không chơi với nhau nữa...

Khuya 20/04/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hiểu rõ :

Tôi không chấp nhận những người suy diễn, tưởng tượng về tôi. Tôi nói về chuyện tình bạn và đương nhiên là không nói chuyện của tôi. Tôi không nói chuyện với những người lạ ở nơi đây. Những người lạ ở nơi đây chỉ biết chửi thề, ở dơ, ganh ghét, chọc tức, phá rối, giả tạo lịch sự, nói xấu bạn bè, có nói không, không nói có, lợi mình hại người, lôi kéo ăn chia, đòi hỏi ăn chia, chiếm đoạt tiền của, tập thể ăn chia, che giấu ăn chia, phản bội, vu khống, la hét, tham lam, lén lút lấy thông tin báo chí đem về, đeo bám chồng người trong dòng họ làm chuyện loạn luân, giả nghèo để kiếm tiền, thông đồng ăn chia suốt mấy chục năm, thông đồng khen chê và thề độc ứng nghiệm. Tôi không ghét những bạn bè của tôi và họ là những người bạn thông minh. Những người bạn sẵn sàng làm tất cả vì tôi. Tôi chưa từng bao giờ giải thích với bất cứ ai và tôi không cần phải giải thích với bất cứ ai. Tôi chưa từng giải thích qua bất cứ phương diện hình thức hoặc chữ viết. Tôi viết Blog chỉ có một mình tôi và không có bất cứ ai ép buộc hoặc ngăn cản tôi. Tôi chỉ có một mình để tự giải thích với tôi.hi...hi...hi...