Trong chùa :
Nếu như kiếp trước tôi đã có từng tu tập thực hành giáo lý của nhà Phật thì kiếp này tôi được tiếp tục học Phật, ở gần Phật và sinh ra ở gần hạt giống của Phật.
Tôi nghĩ ngày xưa tôi đi tu học rất giỏi biết ăn chay, biết tụng kinh, biết niệm Phật, biết giúp đỡ người.
Tôi nghĩ bây giờ tôi không cần đi tu, không cần tập ăn chay cũng không cần giúp đỡ người nữa.
Cuộc sống của tôi rất vui và hạnh phúc bởi vì tôi thích cuộc sống của chính tôi.
Bây giờ, tôi không còn nhớ những chuyện quá khứ đi chùa, tập luyện và thực hành nữa.
Tôi không còn nhớ những chuyện phiền não trong chùa.
Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thù ghét những Phật tử trong chùa và ngoài chùa.
Tôi nghĩ những lời nói của Phật tử giống như gió thoảng qua tai, có cũng như không có và không thù ghét.
Tôi đến chùa để tu tập và có duyên được hội ngộ cùng với mọi người trên giảng đường hoặc trong chùa.
Tôi vui cười vì tôi đã từng tu tập và thực hành trong đạo Phật cho riêng tôi.
Tôi buồn khóc vì tôi nghĩ tôi tu chưa đến nơi chưa đến chốn và bị phá rối.
Tôi nhớ có một người nước ngoài đã từng thuyết pháp là tu ở chùa dễ, tu ở chợ khó.
Tôi không cần tranh giành và tôi không cần bon chen với những người trong chùa.
Ngoài đời sống :
Nếu như kiếp trước tôi có tu tập và sinh ra Phước Đức thì kiếp này cuộc sống của tôi rất sung sướng từ trong bọc trứng cho đến khi lớn khôn.
Tôi nghĩ ngày xưa tôi học tập và học hỏi nghiêm túc với chính mình là tôi cần phải có kiến thức cao rộng.
Tôi nghĩ bây giờ tôi không cần học tập và thực hành vì tôi cần làm nhiều việc khác.
Cuộc sống của tôi rất vui và hạnh phúc bởi vì tôi thích cuộc sống của chính tôi.
Ngày xưa cho đến bây giờ, Tôi không còn nhớ nghĩ những chuyện phiền não ngoài đời sống.
Ngày xưa, mọi người khen ngợi tôi thì tôi không có gì vui.
Bây giờ, mọi người không khen tôi thì tôi không có gì buồn.
Ngày xưa, tôi ít nói chuyện với mọi người và không giải thích với ai.
Bây giờ, tôi sẵn sàng chửi rủa mọi người và tôi sẵn sàng đánh nhau với mọi người.
Tôi sẽ tranh giành và nắm giữ những gì là của riêng tôi.
Tôi không cho phép bất cứ ai làm tổn thương đến tôi bằng mọi hình thức.
Tôi không cần phải giải thích với bất cứ ai và tôi không bao giờ nói chuyện giải thích với bất cứ ai.
Tôi cảm thấy cuộc sống của tôi như thế là được rồi.
Tôi không cần biết tương lai như thế nào và tôi đã tận hưởng quá nhiều niềm vui và hạnh phúc rồi.
Sáng sớm 09/05/2014
Tôi không ngủ được và viết bài không ngừng
Tôi không ngủ được và viết bài không ngừng
Khuya tôi không ngủ được và bây giờ tôi đi ngủ đây.
Trả lờiXóaTôi viết bài và không nhớ những chuyện buồn phiền nữa.