Dê phong thủy mạ vàng tài lộc phú quý (1)

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014

Ăn chay và rửa chén

Khoảng 7, 8 năm trước đây...Tôi đi chùa ăn chay...

* Tôi đi làm Phước trong chùa :

Từ nhỏ đến lớn, tôi ít làm công việc nhà như là nấu cơm, giặt đồ, rửa chén, quét nhà, lau nhà...
Từ nhỏ đến lớn, tất cả công việc nhà đều có người làm giúp, tôi không được phép động đến công việc nhà.
Từ nhỏ đến lớn, tôi đến nhà bạn bè chơi thì tôi cũng chưa bao giờ động đến móng tay : rửa rau, lặt cải.
Bạn bè của tôi năn nỉ tôi phụ giúp làm bếp thì tôi còn không chịu làm nữa à.
Tôi làm việc công quả cho chùa để có Phước và tôi giúp chùa giống như bán đồ chơi, lạ vui.
Những người giàu và những người nghèo làm việc công quả cho chùa để kiếm Phước.
Tôi mua mấy chục cái ghế nhỏ mới bằng nhựa màu đỏ, mấy chục đôi dép kẹp mới màu trắng, mấy cái ly nhựa nhỏ để cúng chùa và để trong bếp bởi vì mọi người không có ghế ngồi trong bếp và không có dép trong bếp.
Không ai biết là tôi đã cúng dường và một bà ốm ốm nói là nhờ có ghế ngồi đỡ mỏi chân và có dép sạch vì trong bếp có nước.
Tôi còn đi chợ mua một ít cải, gạo, dầu ăn, muối, đường để cúng cho chùa làm thức ăn.
Tôi nghỉ làm việc có lương 1 ngày để đến chùa làm việc không lương 1 ngày.
Tôi sẵn sàng múc cho những người ăn cần ăn nhiều và xin thêm vì đói khổ, người đó nói với tôi là cô ơi cho tôi xin thêm 1 dĩa cơm ăn hoặc trường hợp khác tôi sẵn sàng múc 1 chén canh đầy với cơm trắng dưa mắm cho những người khá giả đến trễ khi đã hết thức ăn.
Cuối cùng, có 1 ngày khi tôi đang ngồi ăn cơm dĩa thì có người nghe lệnh của người nào đập bàn kêu tôi đi rửa chén trong khi tôi đang ăn. Tôi không chấp nhận và ăn xong rồi về luôn.

* Chuyện gì đã xảy ra :
Chuyện xảy ra tại một ngôi chùa Việt Nam với những người Việt Nam.
Người giàu ra tiền, người nghèo ra sức. Tôi vừa ra tiền vừa ra sức mà vẫn không được ăn.
Đó là những ngày nấu cơm chay miễn phí cho tất cả mọi người giàu nghèo được ăn uống.
Khoảng 2 ngày ăn chay miễn phí trong 1 tháng, buổi sáng từ 9h - 12h, buổi chiều từ 2h- 6h.
Mọi người giàu hoặc nghèo đều nấu ăn, dọn dẹp từ sáng sớm cho đến chiều tối.
Mọi người tự nguyện làm việc bởi vì người tổ chức tiệc chay miễn phí kêu gọi mọi người làm giúp.
Không phân biệt giàu nghèo, nhiều người giàu nghèo đến ăn chay miễn phí tại chùa.
Những người nấu cơm, mua rau cải , rửa rau cải, xào nấu thức ăn, dọn thức ăn vào khay tự chọn, dọn bàn, rửa chén, lau chén, quét chùa, lau chùa, nước đá uống...
Những người giành nhau đứng múc thức ăn cho mọi người, những người nấu bếp và chạy bàn sai khiến lẫn nhau, những người nói chuyện la hét kêu réo nhau...
Người tổ chức tiệc chay cấm mọi người bỏ thức ăn vào bọc đem về nhà và quy định mỗi người múc thức ăn ít trong buổi tiệc buffet.
Buổi sáng, người tổ chức tiệc chay kêu và chửi những người đến chùa dám bỏ thức ăn vào bọc đem về là ê, ai cho ông đem về đó, ăn ở đây, không được đem về.
Buổi tối, người tổ chức tiệc chay chửi những đứa trẻ bụi đời là ê, ông đi chỗ khác chơi, không giỡn mặt la hét hoặc đến xin cái này cái kia, làm phiền đến người tổ chức buổi tiệc chay.
Tôi ngạc nhiên với hành động này.
...Họ muốn hại tôi...
Trước đó, Tôi đi chợ mua đồ cúng dường, tôi vo gạo, tôi quét lau chùa, tôi lặt rửa rau, tôi rửa chén dĩa, tôi lau chén, tôi múc thức ăn, tôi học nấu ăn chay...
Khoảng 4, 5 bà xồn xồn được thay phiên múc thức ăn cho mọi người, trong đó có tôi.
Tôi múc 1 muỗng canh súp thức ăn theo quy định của chùa vào dĩa cơm trắng cho một người lạ, ngay lúc đó, một bà mập bự đứng kế bên tôi dùng tay hốt nhiều nắm thức ăn khô bỏ vào dĩa cho một người lạ.
Tôi nhìn bà mập bự đó và bà mập bự đó nói ngay là cho nó ăn nhiều, nó không có gì ăn.
Sau đó, mọi người đồn ầm lên là tôi múc thức ăn nhiều cho người khác và nhiều người khác không có ăn.
Một người nấu ăn trong bếp nghe nói chuyện thì hốt hoảng chạy ra nói là trời ơi, hết đồ ăn, múc canh cho người ta ăn đi, người ta không chịu uống nước canh thì thôi.
Cả ngày, những người Việt Nam không biết uống canh, ăn cái bỏ nước chất đầy chén ngổn ngang trong bếp.
Tôi chỉ múc hơn nửa chén canh cho người hàng xóm đến trễ không có thức ăn.
Những người khác có người thì múc nửa chén canh, có người thì múc hơn nửa chén canh, không phải riêng tôi và nhiều người cố ý ăn vài muỗng thì bỏ nước canh dư.
Tôi đang ngồi ăn thì người nam thô lỗ nhỏ tuổi đến đập bàn và kêu tôi đi rửa chén trong bếp.
Tôi nhìn thấy người tổ chức buổi tiệc chay ngồi phía trong bếp mặt nhâu nhâu hầm hầm và tôi đoán người tổ chức buổi tiệc chay đã ra lệnh như thế.
Tôi ngồi ăn từ từ phần thức ăn trong dĩa, tôi không chịu rửa chén bởi vì nó là cái thá gì có thể ra lệnh cho tôi. Tôi không thèm khát thức ăn nhưng tôi không cần phải nghe lời của những người nói chuyện vô lý.
Hơn nữa, trong khi tôi đang ăn uống thì không ai được phép ra lệnh cho tôi làm việc nhỏ nhặt chứ đừng nói là rửa chén, thấy gớm, không biết nghĩ sao mà dám kêu tôi, chắc thằng đó cũng nặng lắm rồi.
Thằng thô lỗ đó giúp khuân vác bao đồ vào bếp. Thằng đó không làm được tích sự gì cũng không đi chùa thường xuyên cũng chưa bao giờ thấy tụng niệm trong chùa.
Người tổ chức buổi tiệc chay có ý nói là tôi cúng dường một ít mà khoe khoang, người khác cúng dường nhiều hơn tôi mà chưa nói nữa.
Đương nhiên là tôi không cần ra tiền ra sức làm công quả cho chùa nữa.
Lâu lâu, tôi cũng có đến phụ giúp nhẹ và cúng dường cho chùa, chứ tôi không cần ăn miễn phí.
Tôi nghĩ tôi đi chùa và làm việc là chuyện của tôi. Tôi không vì bất cứ người nào có thể lung lay ý chí của tôi.
Sau khi tổ chức được mấy lần nữa thì chùa dẹp tiệc chay miễn phí.
Sau đó, người tổ chức tiệc chay nói với mọi người là phục vụ chúng sanh là thiết thực cúng dường chư Phật nên tôi không còn giận hờn vì chuyện này nữa.

* Nực cười cho thiên hạ :
Tôi nghĩ người tổ chức buổi tiệc chay đi vắng vài ngày và nghe lời của một số người.
Tôi nghĩ người tổ chức buổi tiệc chay có năng lực gì mà ra lệnh cho tôi khi tôi đang ăn cơm với lại chuyện công quả là tự nguyện không ai có thể ép buộc tôi.
Tôi nghĩ buổi tiệc chay buffet miễn phí là do mọi người tự chọn thức ăn thì tại sao phải quy định ăn nhiều hay ăn ít.
Tôi ra tiền ra sức để hoạt động giúp chùa và tôi bị người tổ chức buổi tiệc chay đối xử như thế và tôi không còn lòng tin phát tâm ra tiền ra sức giúp chùa nữa.

* Người tổ chức tiệc chay :
Khoảng hơn 10 năm trước đây, người tổ chức tiệc chay dọn đến đây lần thứ 1, lập nghiệp và sinh sống.
Người tổ chức tiệc chay thường xuyên la mắng và đuổi thẳng rất nhiều người.
Cuối cùng, người tổ chức tiệc chay bị nhiều người khác trách khéo và đuổi khéo đi nơi khác.
Người tổ chức tiệc chay vẫn còn được phép ở lại trong chùa và không được phép hoạt động gì nữa.
Năm 2012, Người tổ chức tiệc chay dọn đến nơi cũ lần thứ 2, ra tiền ra sức lập nghiệp và bị đuổi khéo đi nơi khác.
Năm 2013, Người tổ chức tiệc chay dọn đến nơi khác lần thứ 3 và định cư lập nghiệp ở nơi khác luôn.

* Chấm dứt :
Người tổ chức tiệc chay bị vùi dập, cố gắng ngoi lên và người tổ chức tiệc chay âm thầm rút lui đến nơi khác.
Tôi không biết là tôi vô tình hay cố ý hoặc là người tổ chức tiệc chay vô tình hay cố ý nhưng tôi nghĩ đó là quả báo.
Tôi chờ đợi cho đến ngày người tổ chức tiệc chay đã có chỗ ở ổn định thì tôi không còn ân oán gì với người tổ chức tiệc chay nữa.
Tôi bị vùi dập, cố gắng ngoi lên và tôi không đấu đá với những người trong đạo Phật.
Tuy nhiên, đầu năm 2013 cho đến nay thì tôi chưa một lần đi chùa tu luyện suốt 1 ngày.
Tôi không thích cũng không ghét người tổ chức tiệc chay nhưng mọi người đã cố gây ra khoảng cách và người tổ chức tiệc chay là kẻ ăn theo mọi người nên tôi không ép buộc phải đi theo tôi.
Cả hai nên hạn chế gặp nhau để tránh xảy ra xung đột không đáng có trong đạo Phật.

* Tôi không chấp nhận :
Tôi không nghe lời khuyên đi chùa được Phước và tôi ít đi chùa luôn.
Tôi không tin và tôi không còn phát tâm giúp đỡ người khác nữa.
Tôi không chấp nhận và tôi không thích bất cứ ai ra lệnh hoặc sai khiến tôi nữa.
Tôi không cần đến những ngôi chùa để làm công quả không lương nữa.
Tôi không biết ăn chay trường và tôi không cần tập ăn chay nữa.
Tôi không đi chùa ăn chay để cãi nhau hoặc đánh lộn trong chùa.
Tôi không đi chùa để tụ tập kết bè nói chuyện lảm nhảm trong chùa.
Tôi thích đi chùa hoặc không thích đi chùa là quyền của tôi.
Tôi sẵn sàng tấn công hoặc chống đỡ nếu bất cứ ai dám làm tổn thương đến tôi ở trong chùa.

Tối 08/05/2014

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hiểu rõ :

Tôi không chấp nhận những người suy diễn, tưởng tượng về tôi. Tôi nói về chuyện tình bạn và đương nhiên là không nói chuyện của tôi. Tôi không nói chuyện với những người lạ ở nơi đây. Những người lạ ở nơi đây chỉ biết chửi thề, ở dơ, ganh ghét, chọc tức, phá rối, giả tạo lịch sự, nói xấu bạn bè, có nói không, không nói có, lợi mình hại người, lôi kéo ăn chia, đòi hỏi ăn chia, chiếm đoạt tiền của, tập thể ăn chia, che giấu ăn chia, phản bội, vu khống, la hét, tham lam, lén lút lấy thông tin báo chí đem về, đeo bám chồng người trong dòng họ làm chuyện loạn luân, giả nghèo để kiếm tiền, thông đồng ăn chia suốt mấy chục năm, thông đồng khen chê và thề độc ứng nghiệm. Tôi không ghét những bạn bè của tôi và họ là những người bạn thông minh. Những người bạn sẵn sàng làm tất cả vì tôi. Tôi chưa từng bao giờ giải thích với bất cứ ai và tôi không cần phải giải thích với bất cứ ai. Tôi chưa từng giải thích qua bất cứ phương diện hình thức hoặc chữ viết. Tôi viết Blog chỉ có một mình tôi và không có bất cứ ai ép buộc hoặc ngăn cản tôi. Tôi chỉ có một mình để tự giải thích với tôi.hi...hi...hi...