Dê phong thủy mạ vàng tài lộc phú quý (1)

Thứ Ba, 16 tháng 2, 2016

CỨU NGƯỜI VÀ NHỚ ƠN ?

ĐIỀU TRỊ BỆNH VÀ ĐIỀU DƯỠNG BỆNH TẠI BỆNH VIỆN :

* Ông điều trị bệnh thận tại bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM.
* Ông là ba ruột của tôi.
* Ông bắt đầu chạy thận nhân tạo vào cuối năm 2014 theo lời đề nghị của bác sĩ trong bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM và sự đồng ý của người thân nuôi bệnh.
* Cuối năm 2015, ông bắt đầu chạy thận ở cánh tay.
* Mỗi tuần chạy thận 3 lần vào trưa thứ 2, thứ 4, thứ 6.
* Ngày 10/12/2015, đổi lịch chạy thận vào trưa thứ 3, thứ 5, thứ 7.
( Đổi lịch chạy thận 3,5,7 theo yêu cầu của bác sĩ điều trị )
Bác sĩ điều trị nói phải truyền đạm 800 ngàn cho mỗi lần chạy thận nhưng ông chỉ được truyền đạm có 1 vài lần vì chưa mua chai đạm. Truyền thêm chai đạm cho khỏe vì ông quá mệt. Bác sĩ điều trị nói phải ăn uống tẩm bổ thịt cá, ăn nhiều. Ông phải ăn sáng, ăn trưa, ăn chiều, ăn tối và kèm theo uống thuốc trong toa thuốc sau khi ăn.
Bác sĩ điều trị nhiệt tình và thường giải đáp những câu hỏi về sức khỏe của bệnh nhân.
* Ngày 01/02/2016, đổi lịch chạy thận vào trưa thứ 2, thứ 4, thứ 6, chủ nhật.
( Đổi lịch chạy thận theo yêu cầu của người thân nuôi bệnh )
* Mỗi lần chạy thận thì có nhiều bác sĩ trực, nhiều điều dưỡng trực nhưng lâu lâu bác sĩ điều trị mới vào phòng chạy thận hoặc làm việc theo ca trong phòng chạy thận. Tất cả là do điều dưỡng nam hoặc điều dưỡng nữ trực tiếp gắn kim, chích thuốc, tiêm thuốc và bác sĩ điều trị không theo dõi trực tiếp gắn kim, chích thuốc, tiêm thuốc.
* Địa chỉ bệnh viện Chợ Rẫy : 201B, Nguyễn Chí Thanh, P12, Q5, TP.HCM.

1. CHẠY THẬN THỨ 4 :

* Ngày 03/02/2016, thứ 4, tôi nuôi bệnh chăm sóc cho ông.
Hôm đó, tôi đẩy xe lăn đưa ông vào bệnh viện.
Ở nhà TP.HCM, ông ngồi dậy và tôi có thể dùng sức để dẫn ông đi đứng thẳng lưng, ngồi dậy nhẹ nhàng.
Vào bệnh viện Chợ Rẫy, tôi cũng có thể đỡ ông ngồi dậy nhẹ nhàng và có người đỡ ông cân ký phụ giúp tôi và có người đỡ ông vào phòng chạy thận lớn và đỡ lên giường bệnh phụ giúp tôi.
( Ở dưới lầu chia ra 2 phòng chạy thận lớn và nhỏ, kế phòng hành chánh )
Sau khi chạy thận khoảng 3 tiếng rưỡi thì tôi đứng bên ngoài nhìn thấy đèn cam và chưa có " điều dưỡng " nào đến xem để chỉnh máy. ( Điều dưỡng là y tá )
Ông nằm đợi trong phòng bệnh và tôi đợi bên ngoài hành lang.
Theo đúng, khi đèn cam báo hiệu thì phải có điều dưỡng đến làm nhưng họ cứ để vậy mà không thèm chạy đến làm ngay, phải chờ đợi trong nhiều phút.
Sau khi làm xong thì " điều dưỡng " kêu " người nhà ông ..." vào phòng bệnh để ra về.
Hôm đó, có bà giúp việc đi theo tôi lần đầu tiên, tôi kêu bà giúp việc đẩy xe lăn vào phòng bệnh và tôi vào cùng lúc với bà giúp việc.
Khi tôi vào phòng bệnh thì tôi nhìn thấy ông mệt mỏi và tôi định đỡ ông về thì tôi nhìn thấy máu chảy ở nơi chạy thận cánh tay, máu ướt cả cục bông gòn tròn có dán dây băng keo, máu chảy tuôn ra từ 2 bên cục bông gòn tròn.
Tôi không biết chuyện gì nên tôi kêu " điều dưỡng " xem giúp và không có ai đến xem, họ đang làm việc và tôi tiếp tục kêu thì " điều dưỡng nữ " kêu dạy tôi là nhấn cục bông gòn và tôi tiếp tục kêu và nói máu chảy. " điều dưỡng nam tên Hoan " đến nói tôi không biết làm bóp tay giữ chặt cục bông gòn và về.
Tôi nói máu chảy ra nhiều quá làm cách nào cầm máu thì " điều dưỡng nam tên Hoan " tháo cục bông gòn ra, thay cục bông gòn khác và kêu tôi bóp tay giữ chặt cục bông gòn và kêu tôi về.
Tôi nói máu vẫn chảy thì " điều dưỡng nam tên Hoan " nói người ta chảy 1 lít máu cũng không sao.
Tôi nói không được chảy máu nhiều như vậy thì ông mệt xỉu và cho ông nằm nghỉ ngơi 1 phút thì " điều dưỡng nam tên Hoan " nói còn 5,6 người chạy thận tới 1,2 giờ sáng và ra đề nghị kêu tôi đỡ ông ra xe lăn ngay và nói không thì kéo băng ca ra ngay.
Tôi kêu bà giúp việc đẩy xe lăn ra ngoài vì điều dưỡng Hoan nhất định phải đẩy băng ca ra ngay lập tức, không cho đời 1 phút nào nữa cả.
" Điều dưỡng nam tên Hoan " kéo băng ca ra ngoài cửa chạy thận, nghiêm túc kéo mạnh và kéo nhanh. Tôi nói băng ca dính cửa nhưng không nghe lời tôi nói rồi tiếp tục kéo làm cửa kiếng sắp sập, vẹo vãnh lên rồi " điều dưỡng nam tên Hoan " chạy vào phòng chạy thận cười cười chế nhạo với đồng nghiệp và nói nói to nhỏ với đồng nghiệp.
Tôi nói lớn tiếng người bệnh chảy máu mà lôi kéo băng ca ra, chảy máu 1 lít cũng không sao rồi cười là sao ?
Nhiều người trong phòng chạy thận kéo đến xem và " Phó khoa thận là bác sĩ nữ tên Dương " chạy đến bên tôi và hỏi chuyện tôi. Tôi kể thì bác sĩ nữ nói chảy 1 lít máu là không được, ai nói vậy và tôi chỉ thẳng mặt đọc tên. Bác sĩ nói là điều dưỡng. Bác sĩ nữ nói chuyện nhỏ nhẹ khuyên tôi và nói chút hết chảy máu rồi về. Tôi nói là tôi không biết vì máu chảy nhiều thì tôi không biết trên đường về nhà ai lo và tôi đứng im chờ.
Tôi nói với bác sĩ phó khoa Dương là ...đèn cam rồi nhưng không có y tá nào đến xem, y tá cứ nói chuyện, làm việc riêng, người bệnh phải đợi chờ rất lâu, còn khi chảy máu tay do y tá băng bó thì y tá Hoan ép buộc người thân phải đẩy người bệnh ra ngoài phòng bệnh ngay, y tá Hoan kéo băng ca đẩy sắp sập cửa phòng chạy thận và tôi nói kẹt cửa thì y tá Hoan vẫn cứ tiếp tục kéo cho đến khi nhân viên vệ sinh phụ giúp kéo cửa mới thôi và y tá Hoan chạy vào phòng chạy thận xù xì to nhỏ, cười nhạo với y tá khác là sao ? Bác sĩ nhỏ nhẹ giải thích : ...do nhiều người nên chờ một chút...
( Tôi không biết Hoan là y tá hay bác sĩ nên tôi nói bác sĩ đó đó...thì bác sĩ phó khoa tên Dương hỏi tôi là ai và tôi chỉ thẳng mặt cho biết thì bão sĩ phó khoa tên Dương nói đó là y tá tên Hoan )
Bác sĩ phó khoa Dương kêu điều dưỡng nam tên Hoan ra ngoài xem và điều dưỡng nam tên Hoan không cười nhạo nữa, mặt tái xanh. Bác sĩ phó khoa Dương nói nhỏ nhẹ rồi điều dưỡng nam tên Hoan cầm tay xem vết thương, gật gật rồi vào phòng chạy thận.
Tôi đợi ở hành lang ngoài phòng chạy thận...
Điều dưỡng nam khác tên Dũng thay cục bông gòn đầy máu và tôi tiếp tục đợi...
Bác sĩ hoặc điều dưỡng nói nãy giờ còn chảy máu không ? Tôi nói hết rồi và tôi đợi ông khỏe và về.
Điều dưỡng nam khác tên Dũng và nhân viên vệ sinh nam tên Dũng phụ giúp tôi đỡ ông ra ngoài và lên xe lăn rồi cười thân thiện và tiếp tục vào làm việc.
Bà giúp việc đứng ở ngoài công viên bệnh viện chửi lẩm bẩm một mình. Tôi rối quá nên chưa đổi dép và kêu bà giúp việc lấy dép giùm tôi. Bà giúp việc xách dép giùm tôi và tôi kêu bà giúp việc im lặng nhưng bà giúp việc vẫn tiếp tục chửi rồi tức giận một mình.
Tôi không biết gì và lo lắng cho sức khỏe của ông.
Tôi và bà giúp việc đẩy xe lăn về chung cư.
Ông về đến chung cư, mình của ông nóng hầm hầm, ăn cháo trắng thịt kho và ói sau khi chạy thận.

* Chuyện bà giúp việc người gốc Việt Nam : ( khoảng 50 tuổi )
Bà giúp việc kể lại là trong bệnh viện lúc đó tao ra ngoài hút thuốc, tao nóng lắm rồi, tao nói chuyện với những người nuôi bệnh khác và nói tiếp đụ..., tao tính đâm thằng y tá đó rồi. ( không ai sai khiến và bà giúp việc tự bộc phát nóng tính )
( Bà giúp việc thỏa thuận với người nhà là làm 5 ngày nhận lương 1,6 triệu, làm ngày đầu là 400 ngàn, làm ngày tiếp theo là 300 ngàn và bà giúp việc tự đòi làm 1 tháng là 3 triệu, làm 1 tháng ngủ đêm là 3,5 triệu. Bà giúp việc làm được 3 ngày nhận lương mỗi ngày tổng cộng là 1 triệu đồng và nghỉ việc luôn.
Bà giúp việc là dân giang hồ Việt Nam, là bà quét rác đường, ốm đen rụng cả hàm răng. Bà giúp việc nói tôi khó tánh và nói tôi sai đi mua thức ăn hoài nên ghét tôi, tính nghỉ việc.
Bà giúp việc tính mượn tiền tôi chơi số nhưng tôi không cho mượn tiền và ngày hôm đó bà giúp việc trúng số đề bao lô 883 được 4,6 triệu.
Bà giúp việc lấy áo quần, khăn lau bàn, lau mặt, lau chân, vớ, bao gối, bàn chải chà rửa bồn tắm giặt chung với nhau rồi để dưới gạch trong phòng tắm, kêu mua thức ăn sáng 20 ngàn thì mua 30 ngàn có chút xíu thịt, mua cơm 50 ngàn có 3 cục thịt nhỏ xíu, cứng ngắt. Tôi không thích giặt đồ dơ và mua thức ăn mắc tiền nên bà giúp việc nói tôi khó tánh.
Bà giúp việc nghe lời tôi giặt riêng, nói đến đâu là làm đến đó, nhanh gọn, sạch và sửa đổi giặt riêng, để trong thau giặt, cười nói là ai không biết tánh mày chắc ghét mày, tao hiểu thì dễ rồi cười nằm xem tivi phim hôn hít không à và không dám cãi nhau với tôi, cười cười. Tôi không nói nữa và im lặng, tự biết làm việc, khỏi nhắc nhở.
Bà giúp việc về nhà chung cư TP.HCM lấy dao gọt thức ăn để trước mặt tôi và nói với tôi là tao tính đâm thằng y tá và chửi thằng y tá lôi kéo giật ngược khi máu chảy. Tôi nói không được đâm thằng y tá. Bà đâm y tá thì bảo vệ đuổi bà và bắt bà luôn. Hôm sau là bà giúp việc đòi nghỉ làm 1 ngày, không vào bệnh viện nên tôi cho bà giúp việc nghỉ làm luôn.
Bà giúp việc là người mới biết vài ngày, không biết rõ lai lịch, sống chung với nhân viên quét rác đường. Bà giúp việc biết tất cả đồ đạc trong nhà và bỏ quên nón lá, thức ăn. Tôi đem ra nón lá ngoài cửa và không liên lạc với bà giúp việc nữa. Tôi không ghét bà giúp việc cũng không có thù oán gì. )

* Ngày 04/02/2016, ký hiệp định TPP.

2. CHẠY THẬN THỨ 6 :

* Ngày 05/02/2016, thứ 6, tôi nuôi bệnh chăm sóc cho ông.



Ở nhà thuê chung cư TP.HCM, ông ngồi dậy và tôi có thể dùng sức để dẫn ông đi đứng thẳng lưng, ngồi dậy nhẹ nhàng và vào bệnh viện Chợ Rẫy...

Sáng sớm 4 giờ sáng, ông thức dậy kêu tôi thức dậy và nói đi chạy thận và ông kêu mãi đến 7 giờ thì tôi mới chịu thức dậy...Tôi khóc nhẹ nhẹ vì buồn ngủ và nói với ông Chủ nhật mới chạy thận buổi sáng, thứ 6 chạy thận buổi trưa...Tôi nhìn thấy ông cố gắng tự ngồi dậy một mình và ngồi chờ tôi...

Hôm đó, tôi đẩy xe lăn vào bệnh viện khoảng 12 giờ trưa và ngồi chờ...
Sau khi có người phụ giúp đỡ ông cân ký và phụ giúp đỡ ông lên giường.
Tôi ra ngoài hành lang đợi vì phòng chạy thận hạn chế tất cả thân nhân ra vào. Khi ra vào phải thay áo, mang dép bọc...
Khi tôi vào phòng chạy thận lớn thì tôi không gặp " điều dưỡng nam tên Hoan " và bệnh viện đổi người khác và lần đó là " điều dưỡng nam già tên Đồng ".
( Tất cả điều dưỡng, bác sĩ là người gốc Việt Nam )

Tôi đứng kế bên giường bệnh và " điều dưỡng già tên Đồng " hỏi tôi chạy ở đâu ? Tôi nói chạy ở tay.
" Điều dưỡng nam già tên Đồng " bắt đầu gắn kim chạy thận, chỉnh máy và nhìn nhìn có vẻ lạ lạ...Tôi đứng ngoài phòng bệnh chờ...Điều dưỡng làm việc cho giường khác đứng bên trong nhìn liếc liếc tôi, có vẻ như có gì đó không hài lòng.

Lát sau máy chạy thận kêu, báo đèn đỏ. Lúc đó, tôi đang hồi hộp, lo lắng, đứng bên ngoài nhìn vào phòng chạy thận. Khoảng vài phút thì có người " điều dưỡng nam trẻ khác " đến chỉnh máy. Sau khi chỉnh xong thì máy lại báo đèn đỏ, máy kêu và có người " điều dưỡng nam trẻ khác " đến chỉnh máy nhiều lần.
và có người " điều dưỡng nam trẻ khác " đến chỉnh máy và máy chạy ổn, không kêu nữa...

Lúc máy chạy thận kêu thì " điều dưỡng nam già tên Đồng " không có mặt ở phòng chạy thận, không biết sau khi gắn thuốc, tiêm thuốc, đuổi kêu tôi ra ngoài đợi và tự làm thì biến đi đâu nữa ? Cuối giờ, tôi cũng không để ý " điều dưỡng nam già tên Đồng " đã đi đâu nữa ?

Trưởng khoa thận là bác sĩ nam vào phòng chạy thận ngay lập tức sau khi nghe máy chạy thận kêu nhưng bác sĩ trưởng khoa đến xem hỏi thăm bệnh nhân khác ở giường khác và mọi người. Tôi nhìn thấy máy không kêu nữa thì nghĩ là tạm ổn. Tôi định hỏi bác sĩ trưởng khoa nhưng tôi không biết hỏi như thế nào nên tôi không hỏi y tá làm gì mà máy kêu.
Tôi và bác sĩ trưởng khoa đi vòng vòng trong phòng chạy thận.
Sau đó, bác sĩ trưởng khoa ngồi trực ghi ghi chép chép một mình trong phòng chạy thận.


À, tôi nhớ ra rồi, khi " điều dưỡng nam già tên Đồng " làm xong là biến đi ngay nên khi bác sĩ trưởng khoa vào là " điều dưỡng nam già tên Đồng " không có trong phòng chạy thận.
...
Lúc đó, tôi cứ nghĩ là " điều dưỡng nam già tên Đồng " mới làm, không biết chỉnh máy nên máy kêu. Bây giờ, nghĩ lại, có thể là do thuốc không ổn nên máy kêu inh ỏi, nhiều lần.

Khoảng 1 tiếng đồng hồ sau, tôi bước vào phòng chạy thận thì ông bắt đầu có biểu hiện khác thường. Tôi nhìn thấy ông nói nhảm với ai đó một mình. Ông nói nhìn thấy những người bạn đến nói chuyện và ông bắt đầu nói nhảm....
Trong khi chạy thận phải truyền nước, truyền thuốc, tiêm thuốc hoặc chích thuốc....

LƯU Ý:
TIÊM THUỐC LÀ Y TÁ CHÍCH THUỐC VÀO CHAI THUỐC NƯỚC BỆNH NHÂN.
CHÍCH THUỐC LÀ Y TÁ CHÍCH THUỐC DƯỚI DA BỆNH NHÂN.
Tôi nhớ là nhìn thấy y tá cầm ống tiêm cho ông nhưng tôi không biết là thuốc gì ?
Tôi cũng không hiểu là những bệnh nhân khác có cần tiêm thuốc trong thời gian chạy thận không ?
...
Sau khi chạy thận xong thì sắc mặt ông xanh lè tái mét. Tôi không hiểu rõ và ông ít nói nhảm. Tôi nhìn tay có xếp băng keo chồng lên nhau và không chảy máu...

Khi tôi đỡ ông ngồi dậy thì ông ngồi dậy không nổi, nặng nề và có người phụ giúp nhưng ông yếu không ngồi dậy nổi và phải ẵm kéo ông lên xe lăn.

Tôi không biết gì vì vui mừng hôm đó đâm kim không chảy máu nhưng tôi lại lo lắng ông ngồi dậy nặng nề.

Một mình tôi đẩy xe lăn đưa ông về nhà, đèn xe hơi màu trắng số xe 5...2015 chiếu thẳng vào mắt tôi, bóng đèn xe gắn máy chiếu thẳng vào đôi mắt tôi, khiến cho tôi không thấy đường. Một tay che đôi mắt một tay đẩy xe lăn về nhà hoặc đẩy hai tay che đôi mắt...

Sau khi gần về đến nhà TP.HCM thì có bà bán xe đẩy dạo, người gốc Việt Nam chạy ra hỏi tôi ông cụ bị gì vậy và tôi vui vẻ nói không có gì, ông đang ngủ và hơi mệt...Bởi vì thường ngày ông mở mắt ngồi nhìn xung quanh và nói chuyện nhưng hôm đó ông ngủ gật mê man trên xe lăn. Bà bán xe đẩy nói gặp ông cụ về, đi ngang hoài nên bả biết ông cụ hay cười.

Khi về đến nhà TP.HCM thì ở nhà chỉ có tôi và ông. Tôi nhìn ông ngủ trên xe lăn, có điều gì khác thường và lạ hơn mọi ngày. tôi kêu ông thức dậy và ông vẫn ngủ rồi nói nhảm. Ông nói nhảm suốt và không nhớ đang ở đâu. Ông mệt và nói nhảm suốt đêm...

Thứ 2, thứ 3, thứ 4, thứ 5 thì ông không nói nhảm, ngồi, đi đứng nhẹ nhàng.
Trưa thứ 6 bắt đầu nói nhảm....

Tôi niệm Phật và thắp nhang Phật trong nhà TP.HCM cho ấm áp và lúc đó là khoảng 3 giờ sáng. Tôi thức sáng đêm để canh chừng ông ngủ và ông nói nhảm suốt đêm thứ 6 đó. Sau khi thắp nhang và niệm Phật thì ông ói ra thuốc. Sau khi ông ói thì ông nói ói ra khỏe và ngủ không nói nhảm trong 10 phút và khi nhang hết thì ông bắt đầu nói nhảm, ngồi dậy không nổi và ngồi dậy không được vì lý do gì thì tôi không hiểu rõ.

Ông nói nhảm liên tục từ trưa thứ 6 đến tối thứ 7 và ông mệt và ngồi dậy không nổi.

* Nhà TP.HCM là nhà thuê 1 tháng 5 triệu đồng, là chung cư ở lầu 2.
Ông nói chuyện với ai không biết nữa và nói chuyện suốt từ trưa thứ 6 đến tối thứ 7.
Ở nhà TP.HCM thuê đó thì chủ cũ cũng bị té và bệnh.
Ông ở nhà đó thì ông cũng bị té và bệnh.
Khi tôi ở đó thì tôi cũng gặp ma quỷ, tôi nhìn thấy nó bằng mắt thường, nó nhìn tôi. Tôi không biết sợ ma quỷ nhưng tôi không biết cách nào để ông hết nói nhảm.
Khi tôi ra ngoài mua thức ăn...
Ngày 15/03/2016 gia đình tôi dự định sẽ không thuê nhà ở chung cư đó nữa ( bà chủ nhà hối tiền nhà như giặc ) vì trưa 29 tết, từ 15 giờ đến 16 giờ khi tôi chuẩn bị soạn đồ về quê nhà, mở cửa đổ rác, đóng cửa không khóa, rửa tay rửa chân, dọn đẹp nhà cửa, ở trong phòng ngủ, ở trong phòng bếp thì ăn trộm lẻn vào nhà ăn cắp valy đựng bọc thuốc uống 1 tháng, máy đo huyết áp, áo mưa, cây dù, quạt giấy, nón, tã quần, nón kết, dầu nước xanh, hộp thuốc, cây viết, vật dụng khác. Tôi báo công an...
Trưa khoảng 12 giờ 28 tết, tôi gọi điện kêu cơm hộp và đưa tiền công phụ đỡ ông ra vào.
Trưa khoảng 12 giờ 29 tết, tôi gọi điện kêu 2 anh em thằng bán cơm ốm nhom, chân cẳng dính đất cát, đẩy dạo ở gần quán càfé dưới chung cư, lên lấy nón kết bỏ quên và kêu đỡ phụ tiếp vào phòng tắm, nó ở ngoài chờ tôi đòi về sợ mất xe đạp dưới lầu. Tôi khóa cửa và nó ngồi ở phòng khách nhìn vào phòng ngủ và kêu nó đỡ tiếp thêm 1 lần nữa. Tôi nói chuyện thì nó lên tiếng. Tôi đột nhiên bước ra ngoài phòng khách không thấy nó ngồi ở đó nữa. Tôi vào phòng tắm để vịn ông và nói cửa khóa không thấy ai hết, chắc nó về và tôi nghe tiếng động mở cửa, sau đó tôi thấy chìa khoá để ở đầu tủ lạnh biến và gắn ở ngoài cửa, còn thằng bán cơm không nói tiếng nào mở cửa đi luôn, chưa lấy tiền công, tôi ở trong phòng tắm chưa đỡ ông ra ngoài...
Tôi nhờ rất nhiều người giúp đỡ nhưng người ăn trộm thuốc là ai ? Tôi đoán có thể là bà quét rác hoặc thằng bán cơm xe đẩy, chung cư đó là chung cư cũ, ai dám mở cửa lẻn vào xớt valy, chỉ có người ghét hoặc người biết rõ nhà cửa lấy thôi, đúng không ? Kệ, tôi không biết ai nên không dám nói ai. Khu vực đó ai dám lấy đồ của tôi ? Thuốc 1 tháng đó trị giá 5 triệu hoặc 6 triệu.


3.CHẠY THẬN CHỦ NHẬT :

* Chủ nhật 07/02/2016, 29 Tết, Sáng sớm 4 giờ sáng, tôi thức dậy...
Khoảng 5 giờ sáng đến 5 giờ 30' sáng...Ông ngồi dậy không nổi, tôi nhờ người phụ giúp ẵm ông.
Khoảng 5 giờ mấy sáng, trời trở lạnh, gió thổi lạnh.
Lần này thì tôi kêu ông thức dậy từ 4 giờ sáng đến 5 giờ và nói đi chạy thận nhưng ông nằm đó nói ờ ờ.
Tôi kêu mãi, kêu mãi và ông cố gắng lên tiếng ờ ờ và thức dậy...
Tại sao ông không kêu tôi thức dậy như hôm thứ 6 ? Lúc đó, tâm trạng của tôi...
Ở nhà, tôi mặc nhiều áo ấm cho ông...
Chỉ có một mình tôi và ông trong đêm tối lạnh, ít người, ít xe cho đến khi mặt trời mọc...Trời sáng...
Hôm đó, khi tôi đẩy xe lăn vào phòng chạy thận là đúng 6 giờ sáng.
Ông và tôi ngồi chờ đến khoảng 7 giờ 30' sáng, ông chạy thận trong phòng nhỏ, " điều dưỡng nữ cao to tên Lan " gắn kim và chỉnh máy, chích thuốc.
Ông không nói nhảm nữa...
Ông không chảy máu tay...
" Điều dưỡng nữ cao to tên Lan " gắn kim khéo và rút kim khéo nên kỹ thuật cao, không chảy máu tay, không ói.
Tôi nhờ người phụ giúp ẵm ông lên xe lăn về.
Trên đường về, tôi một tay cầm dù che nắng cho ông, một tay đẩy xe lăn trên đường, đi thang máy lên lầu 2 chung cư TP.HCM.
Trưa về, ông không bị ói, ông ngồi ngủ gật trên xe lăn khi tôi và ông đang về nhà chung cư, ở giữa đường đi về, ông không nói nhảm và ông nói chuyện mệt mỏi ờ ờ rồi ngủ tiếp.
Ông không muốn ăn và ông đi toilet và ngủ.
Sức khỏe của ông yếu, ngồi dậy không nổi từ hôm thứ 6 ngày 03/02/2016.

* Cuối năm 2015 và đầu năm 2016,
Bên ngoài hành lang đi bộ ở gần phòng chạy thận có treo biểu ngữ bằng vải khắp cột là...nhân viên y tế làm việc chuyên nghiệp...
Người Pháp, người Nhật thường xuyên đến Bệnh viện Chợ Rẫy TP.HCM và đi bộ ở hành lang, gần phòng chạy thận hoặc vào sân khấu gần phòng chạy thận để hội họp, làm việc và cố ý nhắc nhở trả ơn.
Ở bên trong nơi cửa chính ra vào bệnh viện có gắn biểu ngữ bằng chữ nổi trên vách tường...làm hài lòng khách...
Ở trước cổng khoa thận nhân tạo gần phòng chạy thận có đặt chậu cây hạnh đầy trái hạnh và chậu hoa cúc màu vàng vào mỗi dịp tết nguyên đán.


4.CHẠY THẬN Ở QUÊ NHÀ LẦN ĐẦU TIÊN :

* Ngày 10/02/2016, thứ 4, ông chạy thận ở quê nhà. Y tá nam gắn kim và cánh tay chạy thận băng bó bông gòn không chảy máu. Ông mệt và nói nhảm.

* Ngày 13/02/2016, thứ 7, ông chạy thận ở quê nhà. 16h30' chờ đến 18h mới có máy.
Ông nói chuyện bình thường và ông không nói nhảm.
" Y tá nữ tên Thẫm " gắn 2 kim xéo.
Tôi đứng kế bên giường nhìn y tá nữ gắn kim.
Tôi nói với y tá nữ là ông quơ tay và lúc nhớ lúc quên tháo đây ra và kêu y tá nữ giữ tay. Y tá nữ kiếm dây và băng cũ buột lỏng và không cho ông quơ tay.
Máy kêu màu cam. Tôi kêu nữ y tá thì nữ y tá đang ngồi phòng bên trong ăn cơm, chạy ra nói không sao lát anh y tá lại chỉnh máy rồi vào phòng ăn cơm hộp tiếp.
Khoảng vài phút y tá nam ra chỉnh máy giường kế bên và trả máu ở giường kế bên, khoảng vài phút sau mới qua chỉnh máy màu cam sang màu xanh.
Máy chạy thận có hiện ra màu xanh là chạy được, màu cam là ngưng, màu đỏ là báo động, trả máu là xong về.
Phòng chạy thận có toilet hực ra mùi hôi thúi vì nhân viên vệ sinh lau phòng, người bệnh đi toilet trong phòng chạy thận, mở cửa toilet không chịu đóng cửa toilet.
Tôi phải chạy mua khẩu trang cho tôi và ông. Thúi không chịu nổi luôn.
Lát sau nữ y tá tắm gội đầu và nhân viên vê sinh tắm thì toilet hết thúi.
Phòng chạy thận, không thay áo, không có dép bọc, chỉ để dép bên ngoài.
Cả phòng chạy thận có 14 giường bệnh và chỉ có 4 người chạy thận.
Sau khi gần xong thì cả phòng còn 2 người bệnh.
Tôi hỏi và kêu y tá nam tên Nhẫn mở quạt máy và y tá nam nói được rồi mở quạt máy.
Tôi hỏi và kêu y tá nữ mở 1 máy lạnh vì nóng và hơi ngộp. Y tá nữ nói được và mở máy lạnh nhiệt độ 25.
Ông quơ tay và đòi về, máy chạy thận kêu. Y tá nữ gắn thêm kim thứ 3, ông la đau, la hét.
Y tá nữ khống chế tay của ông và cố đè gắn kim thì ông la lớn, la đau.
Tôi kêu y tá ngưng gắn kim nên về sớm 20 phút vì ông quá đau. Sau khi chạy thận thì bông gòn ở cánh tay chảy máu.
Y tá nữ lấy thuốc đỏ thoa tay và băng dán băng keo. Về nhà, ông la đau, la mệt, nhức tay.

* Tôi đi chùa lạy Phật, tụng Kinh Dược Sư và cầu nguyện.
Ông có thể ngồi dậy và đi đứng được nhưng ông phải dựa vào tôi và thở mệt.
Ông mệt và ít nói nhảm.
Sáng hôm qua, ông la mệt.
Trưa hôm qua, ông la mệt.
Chiều hôm qua, ông la mệt.
Tôi thường xuyên nhiều lần khuyên ông niệm Phật, Bồ Tát nhưng ông không biết niệm rồi nói tôi niệm Phật giùm ông vì ông mệt. Tôi nói tôi không có biết niệm Phật( vì sự thật là tôi không biết niệm Phật sáng, trưa, chiều, tối ). Ông còn nói tôi biết đi chùa và biết niệm Phật. Ông còn nói tôi học ở đâu mà biết giảng hay quá.( giảng là thuyết pháp ). Tôi không có biết Phật Pháp nhiều. Ông còn nói tôi niệm Phật giùm ông. Ông nói ông không thù oán với ai nên ma quỷ đừng theo phá ông nữa.
Các bạn niệm Phật giùm tôi, được không ?
Ông nói tôi làm nghề chỉ huy bởi vì từ nhỏ đến lớn, ở nhà tôi thích ra lệnh người này người kia làm mà không chịu tự làm nên ông chọc tôi và nói vậy. Hi...hi...hi...
Ông ngồi dậy một mình, lấy gối lót đầu, tự biết ngồi dậy và phải đỡ vịn đi đứng, đi đứng chưa thẳng lưng, đi không nổi và thở mệt.
Tối hôm qua, tôi kể chuyện cho ông nghe, đó là câu chuyện có người bệnh trì chú đại bi và mơ gặp Quán Thế Âm Bồ Tát cho uống thuốc hết bệnh.
Sau đó, ông không la mệt nữa rồi ngủ và thức dậy nói chuyện bình thường.
Ông biết tự ngồi dậy và ngủ tiếp, không la mệt, có khi nói mớ, ngủ giật mình, la mệt, không ngồi dậy nổi, có khi không nói mớ, có khi nhớ, có khi quên và thích ăn ngon ăn thức ăn mềm, ngon ăn nhiều, cứng không chịu ăn.
Mỗi lần tôi niệm Phật thì con bé hàng xóm khóc ré lên và mỗi lần tôi niệm Phật thì ông không nói mớ và mỗi lần tôi niệm Phật thì ông cố dùng sức ngồi dậy. Ông thức sớm 6 giờ sáng, ông muốn ngồi dậy, muốn đi đứng ăn sáng nhưng tôi kêu hoài ông không chịu tự đi đứng thẳng lưng và ông nói đứng dậy không nổi.
Tại sao vậy ?


* Khoa chạy thận nhân tạo tại Bệnh Viện Chợ Rẫy, TP.HCM :
Lần nào vào bệnh viện Chợ Rẫy thì tôi không có ý kiến, đuổi tôi ra khỏi phòng chạy thận cũng im lặng, đứng chờ ở ngoài hành lang bệnh viện Chợ Rẫy, tôi không dám cãi nhau với những người trong phòng bệnh chạy thận hoặc những người làm việc trong bệnh viện suốt mấy năm nay bởi vì tôi đang cần bệnh viện Chợ Rẫy cứu ông và tôi đang cần bác sĩ, điều dưỡng điều trị cho ông khỏe mạnh.
Nếu ông có chuyện gì thì cả nhóm người gia đình của nhân viên trong khoa bệnh viện Chợ Rẫy không thể sống an ổn với tôi đâu và cả nhóm người gia đình người Việt xúi hại cũng không thể sống an ổn với tôi nữa.
Nếu như có thằng y tá người Việt nào hãm hại ông theo lời xúi dạy của người Việt hoặc vô tình hoặc cố ý thì tôi không nghe lời bà giúp việc chỉ đâm một thằng y tá mà các bạn giang hồ Việt phải đâm cả gia đình thằng y tá nếu thằng y tá nào dám hãm hại ông hoặc nếu ông có xảy ra chuyện gì do thằng y tá hãm hại. Thằng y tá phải nếm đau khổ từ gia đình người thân của thằng y tá. Các bạn giang hồ Việt phải đâm cả gia đình thằng khờ nào dám xúi hại ông. ( Đâm hoặc đánh bằng mọi cách cho sống nhưng phải bị thương tích đầy mình.)
Những người nuôi bệnh Việt nói lảm nhảm gần phòng chạy thận, chửi rủa hoặc bất cứ người Việt nào ngồi chửi rủa gần phòng chạy thận hoặc bất cứ người Việt nào chửi rủa, nói chây nói tục gần phòng chạy thận thì các bạn giang hồ Việt sẽ tìm gia đình của những người nuôi bệnh đó hoặc bất cứ người Việt đó để đánh thẳng vào miệng của bọn người Việt hoặc chửi rủa lại gia đình bọn người Việt.
Nếu bọn người Việt ác độc hại người thì các bạn giang hồ người Việt trả thù cho tôi và nếu bọn người Việt ác độc rút lui tội lỗi thì tôi tạm thời tha thứ cho bọn người Việt nhưng tôi sẽ không tha thứ cho những lỗi lầm ác độc của bọn người Việt trong suốt thời gian trong quá khứ...
Những người làm việc không trách nhiệm, lơ là trễ nãi, không kỹ thuật, không chuyên nghiệp dẫn đến chảy máu, ói mửa...thì đuổi đi hoặc thay thế người khác. Bệnh viện phải điều tra và kỷ luật hoặc đưa ra xử lý.
Điều dưỡng nam trẻ tên là Trần Ngọc Hoan và điều dưỡng nam già tên là Lê Văn Đồng.
Gia đình của tôi không biết cũng không cho tôi cãi nhau với những người trong bệnh viện Chợ Rẫy và tôi nhịn vì gia đình của tôi. Nếu có bất cứ ai hãm hại gia đình tôi thì tôi nhất định trả thù, cho dù gia đình tôi ngăn cản trả thù thì tôi cũng nhất định trả thù những người dám hại gia đình tôi.
Bệnh Viện Chợ Rẫy không được phép đuổi ông cũng không được phép hại ông vì cả nước Việt Nam phải trả ơn cho tôi. Các bạn thế giới vì tôi mà xuất tiền tài trợ bệnh viện và tài trợ Việt Nam trong vòng 8 năm nay. Nhớ kĩ.

Các bạn thế giới có đến bệnh viện Chợ Rẫy thường xuyên để theo dõi và bảo vệ, nhắc nhở nghành y tế giúp đỡ gia đình tôi.

5.CHẠY THẬN LIÊN TIẾP Ở BỆNH VIỆN CHỢ RẪY :

* Ngày 16/02/2016, ông chuẩn bị chạy thận vào trưa thứ 3, thứ 5, thứ 7 ở Bệnh viện Chợ Rẫy, TP.HCM.
Tôi đang ở quê nhà.
Ông kêu tôi lên TP.HCM chăm sóc cho ông và cả gia đình tôi cũng kêu tôi lên TP.HCM lo cho ông.
Tôi vẫn chưa lên TP.HCM vì tôi mệt phải dưỡng sức 1 tuần lễ và tôi phải ở nhà lo cho gia đình người thân ăn uống và lo cho thuê mặt bằng nhưng chưa có ai thuê mặt bằng...
Trước khi đi lên TP.HCM, tôi còn kêu ông lạy thần, lạy Phật vì Phật, Bồ Tát, thần sẽ cứu ông.
Ông ngồi trên xe lăn, ông chấp tay lạy thần và chấp tay hướng về chùa lạy Phật, lạy Bồ Tát.
Tình trạng sức khỏe của ông :
Đôi mắt của ông không nhìn thấy đường, chưa đi đứng thẳng lưng được, thở mệt, ngứa lưng và có khi chạy thận về nóng sốt, ói mửa, chảy máu tay. Cầu Phật, Bồ Tát cứu độ cho ông khỏe mạnh.
Ông chuẩn bị tiếp tục chạy thận vào trưa hôm nay thứ 3 khoảng 12 giờ.
NAM MÔ QUÁN THẾ ÂM BỒ TÁT ĐẠI TỪ ĐẠI BI CỨU KHỔ CỨU NẠN.
Cầu nguyện cho ba của con khỏe mạnh và ngồi dậy đi đứng thẳng lưng nhẹ nhàng.


Mùng 9 tháng giêng năm Bính Thân 2016 ( 16.02.2016 )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Hiểu rõ :

Tôi không chấp nhận những người suy diễn, tưởng tượng về tôi. Tôi nói về chuyện tình bạn và đương nhiên là không nói chuyện của tôi. Tôi không nói chuyện với những người lạ ở nơi đây. Những người lạ ở nơi đây chỉ biết chửi thề, ở dơ, ganh ghét, chọc tức, phá rối, giả tạo lịch sự, nói xấu bạn bè, có nói không, không nói có, lợi mình hại người, lôi kéo ăn chia, đòi hỏi ăn chia, chiếm đoạt tiền của, tập thể ăn chia, che giấu ăn chia, phản bội, vu khống, la hét, tham lam, lén lút lấy thông tin báo chí đem về, đeo bám chồng người trong dòng họ làm chuyện loạn luân, giả nghèo để kiếm tiền, thông đồng ăn chia suốt mấy chục năm, thông đồng khen chê và thề độc ứng nghiệm. Tôi không ghét những bạn bè của tôi và họ là những người bạn thông minh. Những người bạn sẵn sàng làm tất cả vì tôi. Tôi chưa từng bao giờ giải thích với bất cứ ai và tôi không cần phải giải thích với bất cứ ai. Tôi chưa từng giải thích qua bất cứ phương diện hình thức hoặc chữ viết. Tôi viết Blog chỉ có một mình tôi và không có bất cứ ai ép buộc hoặc ngăn cản tôi. Tôi chỉ có một mình để tự giải thích với tôi.hi...hi...hi...