Trí tuệ thắng các " ngã chấp ",
Không phải thông minh cũng không phải ngu dốt,
Nước trong tinh khiết không bùn thì phát sinh trí tuệ,
Nước đục không trong thì không thể thấy rõ trí tuệ,
Tất cả thuận theo tự nhiên,
Tất cả đều được phép tìm cho riêng mình,
Con đường chân lý là con đường uốn lượn,
Con đường ngắn nhất là con đường thẳng,
Con đường nào là con đường dài ngắn,
Không chấp nhận cũng không thừa nhận,
Không khuất phục cũng không phục,
Ai có thể chứng minh thông minh là của riêng mình,
Ai có thể chứng minh kẻ đi trước là người thông minh,
Ai có thể chứng minh người đi sau là người ngu dốt,
Ai dám nói con người không dùng trí tuệ của nhau,
Ai dám nói người này hay người kia chưa từng hiểu biết,
Ai dám nói con người không học hỏi lẫn nhau,
Tôi không chấp nhận và tôi không đồng ý.
Tất cả không chấp nhận và tất cả phải " repeat again ", post hình một lần nữa.
Mọi người chỉ được tự vệ, không được làm loạn.
Mọi người và những người lạ ở cách xa nhau và không đánh nhau.
Mọi người có thể tự vệ và giúp đỡ lẫn nhau cùng tự vệ.
Nếu mọi người bị những người lạ làm tổn thương hoặc bị ép buộc thì
mọi người có thể tự chọn cách chống cự, phản kháng bằng sức người hoặc bằng nhiều
sức lực trợ giúp khác.
Tôi không có ý kiến về chuyện mọi người và những người lạ đánh
nhau. Bởi vì mọi người và những người lạ có thể tự chọn theo hướng riêng của
mọi người.
Tôi không thích đánh nhau nhưng mọi người và những người lạ thích cãi nhau hoặc đánh nhau là chuyện của mọi người.
NẾU TÔI KHÔNG THỂ TỰ VỆ THÌ MỌI NGƯỜI SẼ BẢO VỆ CHO TÔI.
Tôi sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương và liên lụy đến tôi.Tôi không thích đánh nhau nhưng mọi người và những người lạ thích cãi nhau hoặc đánh nhau là chuyện của mọi người.
Tôi không làm những chuyện gì không có lý do và tôi chỉ có một mình để biện minh cho mình.
Tôi không buồn phiền và tôi cũng không cần nói chuyện tranh cãi với bất cứ ai.
Tôi sẵn sàng đánh hoặc trả thù bất cứ ai làm tổn thương đến tôi.
Mọi người có thể bảo vệ cho tôi và trả thù cho tôi.
Khi tôi cần thì tôi sẽ đề nghị mọi người giúp đỡ tôi và trả thù cho tôi.
Bây giờ, mọi người có thể bảo vệ cho tôi.
Tôi tự bảo vệ cho chính tôi khi đi, đứng, nằm, ngồi, ăn uống, hoạt động, học tập, làm việc, vui chơi.
Tôi không chấp nhận những chuyện nhỏ nhặt như là phải tranh giành gối ngủ.
Tôi tự thiết kế gối ngủ cho riêng tôi bằng cách lấy mền của tôi làm gối ngủ.
Mỗi người phải tự tìm kiếm cho riêng mình một chỗ thích hợp trong chùa.
Tôi đi tìm lòng vòng và tôi thích tìm chỗ thích hợp ở trong chùa cho riêng tôi.
CHỖ CHÙA LẠ CÓ THỂ GIÀNH GIẬT VỚI NHAU.
Những người nam tu trong chùa lạ đều nói ai đến trước thì ngủ trước cho dù tôi có thẻ trước cũng vậy.
Mọi người nữ trong chùa lạ đều nói ai đến trước bỏ đi thì người đến sau có thể giành chỗ ngủ của nhau.
Mọi người đều có thể giành chỗ chùa lạ của nhau không cần thẻ trước.
CHỖ CHÙA LẠ CÓ THỂ CHIA SẺ VỚI NHAU.
Những người nam tu trong chùa lạ và những người nữ trong chùa lạ đều nói là những người đến trước cần phải tiết kiệm nước và nhường nước cho những người đến sau sử dụng.
Từ nhỏ đến bây giờ, tôi không có lấy áo tràng hoặc đồ đạc của bất cứ ai ở bất cứ nơi đâu.
Tôi mua áo tràng bằng tiền của tôi. Áo tràng là một thứ bảo vệ cho tôi trong chùa.
Tôi không dùng tiền để mua chỗ ngồi chùa, chỗ ăn chùa, chỗ uống chùa, chỗ ngủ chùa, chỗ đứng chùa, chỗ học chùa, chỗ giải trí chùa, chỗ phát thuốc chùa, chỗ ngắm cảnh chùa, chỗ tắm chùa, chỗ nước chùa, chỗ sử dụng bột giặt chùa...
Tôi không bao giờ mua chỗ chùa bằng tiền. Chỗ chùa là nơi tôi đến trước hoặc đến sau.
Chỗ chùa là nơi học tập của tôi. Chỗ chùa là nơi mọi người đều có thể đến học tập.
Chỗ chùa là nơi tôi tập luyện võ công. Chỗ chùa là nơi tôi tập luyện khí công.
Chỗ chùa là nơi học tập từ thấp đến cao. Tôi tập giặt áo quần và tôi tập ngồi thiền.
Tôi không tiết kiệm nước. Tôi sử dụng nước tại chùa lạ.
Tôi cần nhiều nước tại chùa lạ để sử dụng như tắm, giặt, ăn, uống, vui chơi, giải trí.
Tôi phơi áo quần thẳng hàng, kẹp kỹ vào móc áo và chọn phơi nơi có gió thổi.
Tôi ăn uống chùa, tắm giặt chùa, giải trí chùa, ngủ chùa, học tập chùa. Tất cả là không tốn tiền.
Tôi không chấp nhận bất cứ ai giành giật chỗ chùa của tôi. Tôi không đồng ý.
Tôi không chịu rời khỏi vị trí mà tôi đã chọn trước hoặc đến sau trong chùa lạ.
Không, tôi không chịu đâu. Tôi chỉ chọn một chỗ duy nhất cho riêng tôi.
hi...hi...hi...

B. NHỮNG CÂU CHUYỆN VÍ DỤ CÓ THẬT ĐÃ XẢY RA TRONG KHOẢNG THỜI GIAN 7 NĂM TRƯỚC ĐÂY : TÔI ĐẾN CHÙA VIỆT NAM VÀ TÔI SỐNG MỘT MÌNH TRONG CHÙA VIỆT NAM.
Ví dụ :
Bài viết là " Copy - Paste ", nhưng thật sự là " my pictures - Open ". Bài viết và thực hành là vấn đề khác nhau. Tôi không chấp nhận.
Ví dụ :
Tôi từng post hình ảnh trong chùa lạ và tôi bị chửi rủa khơi khơi ngu dốt. Tôi vui mừng khoe post hình ảnh trong chùa lạ và tôi bị những người lạ nói là không phải tôi làm. Tôi không chấp nhận.
Ví dụ :
Khoảng mấy năm trước đây, Tôi post hình giúp mọi người phải tốn tiền và tốn sức nhưng những người đó không cám ơn tôi. Một người nam bằng tuổi với tôi, học cùng lớp với tôi đã chửi rủa tôi và nhiều người khác, đã hăm dọa tôi, đã đánh tôi. Tôi không chấp nhận.
Ví dụ :
Chùa chia thức ăn, nước uống là tôi múc thức ăn nhiều ít bỏ vào dĩa của người khác hay là người khác nắm thức ăn nhiều ít bỏ vào dĩa của người khác. Tôi không chấp nhận.
Ví dụ :
Trong chùa có tiệc chay thì người đến trước được ăn nhiều, người đến sau được ăn ít. Chùa không bao giờ nói là không được ăn uống nhiều ít khi đến trước hay đến sau.
Ví dụ :
Chùa cho ăn món tự chọn thì chùa nói rõ là phải ăn hết thức ăn và ăn cả những vỏ thức ăn trong canh rồi phải tự chùi qua chùi lại dĩa đã ăn xong cho thật sạch nhưng không cho đi rửa tay. Tôi không chấp nhận.
Ví dụ :
Chỗ ngủ của tôi trong chùa có thẻ và có người đến trước giờ ngủ chiếm chỗ thì chùa nói là ai đến trước là chỗ của người đó ngủ. Tôi không chấp nhận.
Ví dụ :
Vào buổi trưa và buổi chiều,
Nếu chưa đến giờ chính thức của khóa tu thì tôi và mọi người đã có thẻ có thể đi dạo chơi mua sắm ở ngoài cổng chùa.
Có rất nhiều người vào buổi chiều mới đặt chân đến chùa lấy thẻ và chưa ăn uống nên có rất nhiều người có thể ăn uống ở ngoài sau bếp.
Tôi đi ra ngoài cổng chùa mua sắm vào một buổi chiều.( từ trưa nắng đến chiều mát )
Ví dụ :
Vào buổi tối,
Tôi vẫn còn ở bên trong ngôi chùa và tôi không bước ra ngoài cổng chùa đi mua sắm.
Có cả ngàn người vẫn ở trong chùa và ngoài chùa để chờ đợi được đi ra và đi vào.
Tôi và mọi người đi dạo chơi , ngắm cảnh trong sân chùa.
Nếu chưa đến giờ ngủ 21h thì tôi và mọi người đã có thẻ có thể đi dạo chơi ngắm cảnh.
Tôi nghe tiếng chuông chùa đầu tiên từ xa xa. Thế là tôi tìm đường về phòng ngủ trong chùa lạ.
Tôi không đi ra ngoài cổng chùa vào buổi tối.
Ví dụ :
Hình ảnh là do công sức và tiền bạc của tôi nhưng tôi chưa được công nhận.
Tất cả là do công của người khác làm còn tôi ngu dốt không biết làm cái gì thì tôi không đồng ý cũng không chấp nhận.
Tôi xóa hình ảnh và lặp lại lần nữa.
Ví dụ :
Người nam thường đến giành chỗ ngồi của người nữ trong chùa cũ.
Hai người nữ già đến ép buộc nhiều người nữ khác đến trước phải nhường chỗ cho những người nam đến sau ngồi bằng cách tháo thẻ cũ đổi thẻ mới.
Tôi không thích bị đổi chỗ ngồi và tôi được ngồi ở nơi khác cùng với những người nữ khác ngay trong chùa cũ.
Tôi không chấp nhận, nam nữ bình đẳng như nhau.
Ví dụ :
Khi ngồi xe từ nơi này đến nơi kia thì tôi lên xe ngồi trước và tôi bị đổi chỗ ngồi.
Những người nữ già kêu réo tôi phải nhường chỗ cho những người nữ hơi già già được ngồi trước.
Tôi phải ngồi phía sau xe chóng mặt sắp nôn mửa. Tôi không chấp nhận, già trẻ bình đẳng như nhau.
Người già chưa tu phải nhường chỗ cho người trẻ đã tu ngồi trước thì tại sao lại không phân biệt già trẻ ?
Ví dụ :
Khoảng 7 năm trước đây : CHỢ TRẮNG KHỎI CẦN THẺ TRƯỚC SAU
Một người nữ xồn xồn cho một ít tiền hai người nữ già nên hai người nữ già thường xuyên đổi chỗ ngồi và đổi chỗ ăn hoặc đổi chỗ đi lòng vòng để mọi người trong chùa cũ náo loạn.
Một số người nữ sáng đến, trưa đi, sáng không đến, trưa đến để làm rối đội hình.
Tôi không đồng ý.
Tại sao người nữ xồn xồn lại làm náo loạn ?
Bởi vì người nữ xồn xồn bị người nữ già đuổi khỏi đội hình tại chùa cũ bằng cách đổi thẻ cũ thay thẻ mới.
Lý do là người nữ xồn xồn và tôi được phát thẻ như nhau, giống như nhau đến từng con số và tôi đã đi đến đứng trong đội hình trước nên tôi vẫn đứng ngay đúng chỗ của mình.
Tôi không nói chuyện và tôi không đuổi người nữ xồn xồn.
Tôi không cho người nữ già tiền lẻ và tôi cũng không sợ người nữ già.
Bắt đầu từ đó về sau,
Hai người nữ già ép buộc nhiều người nữ khác phải đổi chỗ bằng cách tháo thẻ cũ đổi thẻ mới.
Từ đó về sau, tôi đi đứng nằm ngồi phải uyển chuyển, nhảy tới nhảy lui.
Mọi người bị đổi chỗ làm rối đội hình phải đổi thẻ khi đi đứng ngồi ăn trong chùa cũ.
Người nữ xồn xồn đó nói là trưa bận việc hoặc sáng bận việc nên sáng vô trưa ra hoặc trưa vô chiều ra.
Tại sao thẻ giống nhau ?
Bởi vì người tổ chức phát thẻ đã in 2 thẻ như nhau và phát thẻ như nhau.
Người tổ chức phát thẻ không cố ý làm sai và không biết phải giải thích với mọi người như thế nào ?
Lý do là người tổ chức phát thẻ không chịu nhận sai bị nhầm lẫn và chửi rủa khơi khơi những người nữ trong chùa làm cho nhiều người khóc và không đồng ý.
Nhiều người không dám lên tiếng chỉ trích người tổ chức phát thẻ nên nhiều người âm thầm làm việc náo loạn trong chùa cũ.
Người tổ chức phát thẻ đã làm nhưng mọi người không đồng ý và một số người phản đối người tổ chức phát thẻ bằng cách tự náo loạn và tự giành chỗ của họ trong chùa cũ.
Tôi hiểu nên tôi cười khi họ đổi chỗ cho nhau để giành chỗ của chính họ.
Từ đó về sau, chùa cho phép mọi người có thể đi ra đi vào không cần giờ giấc sớm trễ cũng không cần phân biệt số thẻ ăn uống nữa.
Mọi người thích làm gì thì làm, có thể vào sớm ra trễ hoặc vào trễ ra sớm, đổi chỗ cho nhau như cái chợ trắng, không cần phân biệt trước sau nữa.
Ví dụ :
Tôi đang ăn uống trong chùa thì không có người nam trong chùa hoặc ngoài chùa dám ra lệnh hoặc sai khiến tôi rời khỏi vị trí bàn ghế và đi rửa chén.
Tôi không chấp nhận bất cứ ai chửi rủa và ra lệnh cho tôi. Tôi không làm đó, làm gì được tôi ?
Tôi ra tiền ra sức từ sáng đến chiều tối nhưng tôi vẫn chưa được công nhận và chưa được ăn uống.
Những người không công không của đến trước vẫn ngồi ăn uống cùng chung bàn với tôi.
Ví dụ :
Một người nam tu trong chùa lạ nói là ai đến trước thì được giành chỗ ngủ có thẻ của tôi.
Tôi không chấp nhận.
Một người nữ có chồng con trong nhóm nói là chỗ của tôi, ai biểu đi đến tối không về thì tôi không chấp nhận.
Thời gian ngủ là 21h và tôi về lúc hơn 19h thì chỗ có thẻ của tôi đã bị chiếm trước ngủ ngáy khò khò.
Tôi chỉ rõ nơi đây, chiều tôi đã từng đem hành lý đến chùa lạ và tôi cần vào đúng chỗ ngủ của mình.
Thế là 2 người ngủ cùng 1 ô gạch, còn những người khác mỗi người ngủ 1 ô gạch.
Ví dụ :
Khoảng 6 năm trước đây : CHỢ ĐEN KHỎI CẦN THẺ SAU TRƯỚC
Một người nữ khác nhóm giành chỗ một người nữ trong nhóm và kéo theo mười mấy người nữ trong nhóm phải giành chỗ lẫn nhau và chiếm chỗ của tôi. Một người nữ có chồng con-nói ai biểu đi, ngủ cách tôi khoảng mười mấy người, có nghĩa là người nữ có chồng con đã chiếm chỗ trước.
Tôi không chấp nhận.
Tại sao tôi biết nhiều người giành chỗ và chiếm chỗ của tôi ?
Lý do là tôi không thể giống những người nữ trong nhóm giành chỗ của người khác và tôi đã chọn chỗ của tôi-chỗ buổi sáng tôi đã đặt hành lý ở đây.
Một người nữ đã già không bị tôi chiếm chỗ và còn khoảng 4,5 người nữ khác ngủ trong vách tường không bị chiếm chỗ. Người nữ đã già nằm kế bên tôi nói với tôi rằng chưa đến 19h là mấy bả đi đường xa mệt ngủ hết rồi, mấy người ở đằng kia chiếm chỗ nhau rồi chiếm chỗ của bả nên bả chiếm chỗ của con.
Những người ở ngoài đời giành chỗ trước và tự nói là chỗ của mình thì tôi biết và những người đi đến chùa tu hành cũng giành chỗ của nhau mới là điều cần nói.
Hơn nữa, một số người nam tu trong chùa nói ai đến trước thì giành chỗ ngủ trước thì tôi nghĩ chùa giống như chợ đen, không có thứ tự, không có sự sắp xếp, ai cần giành giật thì cứ nhào vô giành chỗ trước, chiếm chỗ của tôi và nhất định không chịu đi khi tôi chỉ rõ là chỗ của tôi.
Tôi đến trễ hay đến trước thì cũng là chỗ của tôi, tôi đi dạo chơi và tôi có thể về vào lúc giờ ngủ.
Tôi ngủ 1/2 chỗ của tôi, chia hai chỗ ngủ.
Hôm sau, mọi người không cần có thẻ với số ký tự riêng, ai thích ngủ ở đâu thì ngủ, thích lấy áo của ai thì lấy, ai thích nói gì thì nói, ai thích làm gì thì làm...
Tất cả mọi người không còn cần giữ một giới cấm là tịnh khẩu-không nói chuyện.
Tất cả mọi người từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới bắt đầu náo loạn trong chùa lạ.
Chùa không có ngày nào yên tịnh. Mọi người bắt đầu náo loạn ở những ngôi chùa khác.
Từ đó về sau, tôi không chịu rời khỏi chỗ của tôi khi có người đến trước hay đến sau giành giật nữa.
Suốt nhiều năm nay trong các chùa cũ, nhiều người vẫn còn giành giật chỗ ngồi trong chùa cũ và nhiều người vẫn lấy áo tràng của chùa cũ.
Từ xưa đến nay, tôi không lấy áo tràng của ai và tôi không cho phép ai lấy áo tràng của tôi.
Chùa và một số người có đưa cho tôi mượn sử dụng áo tràng trong chùa và tôi mặc xong thì treo vào tủ áo hoặc móc áo của chùa.
Chùa cho mọi người tự ý mượn áo tràng và tự ý treo vào tủ áo của chùa.
Tôi không có lấy áo tràng mượn đem về nhà sử dụng và tôi không lấy áo tràng giữ riêng cho mình.
Một số người tự ý đem áo tràng về nhà sử dụng và tôi không biết chuyện gì cả.
Ai thích lấy áo tràng của chùa thì lấy nhưng tôi không có lấy áo tràng của chùa.
Ví dụ :
Nhóm người chúng tôi đi cùng một chiếc xe du lịch và đến ngôi chùa lạ vào một buổi trưa.
Chúng tôi đi dạo chơi, ngắm cảnh và ăn cơm hộp vào buổi trưa.
Sau đó, tôi đem hành lý lên phòng ngủ trong chùa lạ-phòng ngủ cũng là nơi ngồi tu luyện.
Tôi hỏi người nữ trong nhóm thường đi chùa lạ là khi nào chính thức vào khóa tu, ngồi ở đây chờ đến khi nào và chờ bao lâu nữa, ngồi ở đây chờ làm gì.
Người nữ trong nhóm thường đi chùa lạ đã nói với tôi là đem hành lý vào phòng hành lý và có thể đi chợ hoặc đi chơi đến tối về đây ngủ.
Tôi liền đem hành lý vào phòng hành lý và một mình tôi đi chơi mua sắm. Chợ gần chùa lạ là nơi tập hợp buôn bán ở ngoài cổng chùa, nơi đó có bán những thứ mà ở nơi khác không có bán. Tôi đi chợ gần chùa và mua những thứ cần thiết, chứ không cần mua tất cả mọi thứ.
Khi bắt đầu khóa tu thì mọi người cùng học tập, ăn uống, tắm giặt, giải trí, ngắm cảnh, trò chuyện, ngủ chung...
Sau khi kết thúc khóa tu thì chùa cho chúng tôi mỗi người một đóa hoa và nhiều thứ khác.
Cả ngàn người ở lại chùa lạ để dạo chơi, ngắm cảnh, học tập.
Cả ngàn người không ở lại chùa lạ, lên xe du lịch và về thẳng luôn hoặc khóa tu sau lên học tập tiếp.
Tôi ở chùa lạ cũng vui vui và tôi không thích về sớm nhưng tôi phải về vì cả ngàn người đã ở lại chùa lạ. Họ đã giành chỗ học tập của riêng tôi.
Tôi ở chùa lạ cũng buồn buồn vì tôi không thích mọi người nói chuyện riêng hoặc làm ảnh hưởng đến khóa học tập của riêng tôi.
Tôi không cần nghe bất cứ ai nói nhảm và tôi không cần giải thích với bất cứ ai. Tôi vui hay buồn thì tôi vẫn học tập cho riêng tôi.
Khi ra về, mọi người trong chùa lạ đều khóc và buồn vì nhớ những ngày cùng sống chung một nơi với nhiều kỷ niệm.hic...hic...hic...
Tôi và mọi người đi du lịch không được ghé chợ gần chùa mua sắm. Tôi và mọi người đi du lịch đem hành lý đồ đạc lên xe du lịch về thẳng luôn. Tôi đi du lịch về và tôi đến nơi khác để mua sắm áo màu khác nữa.
Ví dụ :
Những người đến chùa phải giữ một giới cấm nói chuyện gọi là tịnh khẩu nên không ai giải thích hoặc nói chuyện với ai được.
Ví dụ :
Tôi không chấp nhận người đến trước tranh giành ăn uống và chỗ ngủ có thẻ của tôi.
Tôi đến trước hay tôi đến sau thì chưa chắc là ai đến trước đến sau.
Ví dụ :
Khi tôi đến ngôi chùa lạ thì tôi đã đi khắp nơi mua sắm.
Tôi chỉ có một cái áo tràng và tôi đã mua thêm một cái áo tràng mới tinh.
Một vài người trong nhóm tình cờ gặp và biết tôi đã mua một cái áo tràng mới.
Ví dụ :
Tôi vào chùa lạ vài ngày và trò chuyện với một người nữ nhỏ tuổi ở nơi khác.
Tình cờ, hôm đó tôi đi mua áo tràng thì người nữ nhỏ tuổi đi lấy thuốc uống.
Người nữ nhỏ tuổi và tôi trò chuyện với nhau nên người nữ nhỏ tuổi biết tôi đã mua áo tràng mới tinh.
Ví dụ :
Một người nữ đã có chồng con trong nhóm nói với mọi người ai biểu đi đến tối không về ăn cơm, chỗ nào trống là không có ai ngủ. Bởi vì người nữ đã có chồng con đó tình cờ gặp tôi trong tiệm bán áo ngoài cổng chùa vào một buổi trưa xế chiều. Sau khi người nữ đã có chồng con lựa xong không biết có mua không thì giới thiệu cho tôi mua áo mỏng. Tôi xem thử và không giống với áo tràng của tôi nên tôi không mua.
Buổi chiều, tôi mua sắm về chùa và tôi ăn cơm trong bếp cùng với những người vừa mới lên chùa lạ. Mọi người nói với tôi là mọi người vừa mới lên chùa lạ và vừa nhận thẻ. Những người trong bếp nấu ăn đều nhìn thấy tôi ngồi ăn uống. Tôi không biết họ là ai. Chúng tôi ngồi cùng một bàn ăn uống, ăn nhiều món, có món mì nữa.
( Từ lâu, một người nữ đã già vừa mới cạo đầu đi tu, người nữ đó thường lên chùa lạ tu nên tôi đã đưa tiền nhờ người nữ tu đó mua áo tràng thêu tên của tôi và đem về cho tôi. )
Tôi đến chùa lạ tu và một người nữ già khác trong nhóm nói với tôi là ở chùa lạ có bán áo tràng. Thế là, một mình tôi đi đến nơi may áo tràng trong chùa lạ, thử và chọn một cái áo tràng mới tinh chưa thêu tên, dầy, giống áo tràng cũ. Tôi đã mua một cái áo tràng mới tinh chưa thêu tên trong chùa lạ. Một người nữ già khác trong nhóm nhìn thấy tôi mua và mượn xem, còn nói là tôi mua được áo tràng rồi.
Ví dụ :
Áo tràng của tôi treo trên móc áo có thẻ thì người nữ đến trước lấy áo tràng của tôi.
Tôi phải đi tìm áo tràng của tôi và bởi vì không có áo tràng nên tôi bị trễ khoảng vài phút khi vào phòng ăn uống.
Tôi mặc áo tràng khác ( mới tinh không thêu tên, cũ khác kiểu có thêu tên ) xuống phòng ăn uống và lấy lại cái áo tràng của tôi ( cũ kiểu chùa lạ có thêu tên ) ngay tại phòng ăn uống chùa lạ.
Ví dụ :
Sau khi tôi đến chùa lạ trước một vài ngày thì tôi biết mọi người trong chùa cũ đã đến sau.
Người tổ chức phát thẻ chùa cũ và những người trong chùa cũ lên chùa lạ ngắm cảnh.
Tôi đứng ngắm cảnh và tôi vừa đi vào phòng ăn uống thì người tổ chức phát thẻ chùa cũ vừa đến nơi tôi vừa đứng để ngắm cảnh.
Tôi và mọi người chùa cũ không gặp nhau trong chùa lạ nhưng tất cả đã có mặt tại chùa lạ.
Ví dụ :
Người đi ngang hoặc người đặt chân đến chùa trước không phải là người nắm giữ chỗ của chùa.
Tất cả phải được chia đều thức ăn, nước uống và chỗ học, chỗ ngủ.
Ví dụ :
Từ nhỏ đến bây giờ 2014, tôi không có lấy áo tràng hoặc đồ đạc của bất cứ ai ở bất cứ nơi nào.
Ví dụ :
Tôi nghe nói có nhiều người bị mất nhiều áo tràng trong phòng hành lý.
Tôi không biết ai đã lấy áo tràng của mọi người. Tôi nghĩ có người đã náo loạn lấy áo tràng.
Tôi ở chùa lạ thì tôi phát hiện tôi bị mất áo tràng có thêu tên và tôi đã lấy lại ngay tại phòng ăn uống.
Tôi ở chùa lạ thì ngày cuối cùng khi về thì tôi bị rớt hoặc bị mất vải thẻ của chùa. Tôi tìm hoài ở khắp hành lang thì có người nói nhìn thấy vải thẻ của tôi ở dưới đất rồi có người trong chùa gom đi giặt luôn. Tôi không tìm được vải thẻ đưa cho chùa và tôi phải về để kịp xe du lịch.
Khi tôi đến chùa lạ thì tôi không bị mất đồ đạc của tôi cũng không lấy đồ đạc của người khác.
Ví dụ :
Trước sân chùa cũ :
Người tu thì được ngồi ghế, người chưa tu thì phải đứng cho dù là già trẻ nam nữ.
Một số người phải đứng nắng hoặc ngồi nắng hoặc đi lòng vòng để tìm ghế ngồi.
Nhiều người đến trước được ngồi, nhiều người đến sau chờ người đến trước đi rồi mới được ngồi.
Nhiều người nữ già đã bị chóng mặt.
Tôi không chấp nhận và tôi tìm ghế không có ai ngồi.
Ví dụ :
Khoảng năm 2011 :
Tôi đến trễ nên tôi không được tặng áo tràng đo ni từng người và người đặt may đã nói hết rồi.
Tôi và một số người mượn áo tràng trong chùa cũ và có người trong chùa tự giặt áo cho mọi người.
Tôi không có lấy áo tràng và tôi không cần biết ai lấy áo tràng.
Người nữ già đã nói với mọi người khơi khơi là chùa bị mất nhiều áo tràng khi tôi đứng bên cạnh.
Tôi không cần nghe và không cần nói chuyện với bất cứ ai.
Người nữ già đã cố ý hại tôi bằng câu nói lảm nhảm.
Khoảng năm 2012 :
Tôi đã mua một áo tràng do chính tay người đặt may áo đã bán cho áo tràng cho tôi.
Tôi không cần phải đo ni bởi vì tôi chọn mua một cái áo tràng thích hợp với tôi.
Khi có áo tràng thì tôi có thể tự nhảy tới nhảy lui và không sợ lạc giữa dòng người.
Áo tràng là một thứ bảo vệ cho tôi khi tôi đi đến chùa cũ.
Ví dụ :
Những năm trước đây, bàn ghế trong chùa cũ rất ít nên những người tu đến sau thì được ngồi ghế, còn những người chưa tu đến trước đang ngồi ăn uống phải bị đuổi khéo để nhường chỗ cho những người tu ngồi ăn uống vì đó là chỗ của người tu.
Tôi không chấp nhận khi tôi đang ăn uống phải đem cơm hộp chạy khỏi bàn ghế như những người chưa tu khác.
Một người tu nói với tôi là thôi, ở lại ăn uống luôn đi.
Tôi ngồi ăn uống no rồi tôi mới từ từ đứng dậy khỏi bàn ghế đi dạo chơi.
Vì thế, năm 2014, mọi người chưa tu nhận được cơm hộp, bánh, nước uống không ngồi bàn ghế và tự đem thức ăn lên xe ăn. Mọi người được nhận một phần hoặc nhiều phần cho nhiều người.
Mọi người ở khắp nơi đến đây đã rút kinh nghiệm về chuyện ăn uống và chuyện ghế ngồi nên không có ai bị đuổi khỏi bàn ghế nữa.
Ví dụ :
Tôi không biết đường đi trong chùa lạ nên tôi đi lòng vòng để tìm đường.
Tôi về đến chùa thì phòng vẫn còn mở đèn, chưa đến giờ ngủ, một người nữ nói chuyện và nhờ tôi giúp đỡ liên lạc qua điện thoại.
Sau đó, tôi và mọi người đi tới đi lui, một số ngủ, một số thức.
Tôi đi tắm và bước vào phòng ngủ khi mọi người vẫn còn đi tới đi lui tìm gối ngủ và tìm chỗ ngủ.
Ví dụ :
Tôi ngồi giặt đồ bằng thau chùa, nước chùa, bột giặt chùa.
Tôi đánh răng, rửa mặt, tắm sạch rồi mới ngồi giặt đồ.
Tôi không biết giặt đồ và tôi phải dùng sức để giặt đồ cho thật sạch.
Mọi người nói lén với nhau là tôi sử dụng nước nhiều.
Chùa lạ đều nói là người đến trước phải tiết kiệm nước và chừa nước cho người đến sau sử dụng.
Những người đến sau ngồi giặt kế bên tôi tạt nước vào làm ướt áo của tôi 1 vài lần.
Tôi cũng ngồi giặt đồ văng nước ra xa, không làm ướt áo ai cũng không ai dám làm ướt áo tôi nữa.
Mọi người nói lén với nhau là tôi bị những người nữ làm ướt áo.
Tôi không tiết kiệm nước. Tôi cần nhiều nước tại chùa lạ để sử dụng.
Những người nữ khác ở chùa lạ giặt ít bột giặt, ít nước, vắt nước rồi phơi ngay.
Tôi phơi đồ trước và tôi phơi thẳng hàng, kẹp kỹ vào từng móc áo và phơi nơi có gió thổi.
Những người đến sau giành chỗ phơi đồ của tôi.
Họ dẹp quần áo của tôi ép lên nhau và phơi quần áo của họ nhăn nhún.
Tôi phơi đồ của tôi ở vị trí cũ và tôi không để ai ép quần áo của họ lên quần áo của tôi.
Ví dụ :
Mỗi ngày trong chùa lạ thì tôi tắm rất nhiều lần bởi vì ở chùa lạ rất nóng nực.
Sáng, trưa, chiều, tối. Khoảng 4h sáng, 12h trưa, 17h chiều và 20h tối.
Mọi người nói lén với nhau là tôi đi tắm nữa rồi.
Ví dụ :
Mỗi ngày trong chùa lạ thì tôi thức dậy vào lúc 4h sáng và tôi ngủ vào lúc 21h tối.
Tôi nghe tiếng chuông chùa lạ là tôi tự động biết thức dậy và tự động biết đi ngủ.
Ví dụ :
Tôi đến chùa ngồi thiền, niệm Phật và tôi không nói chuyện với mọi người trong chùa.
Tôi tập ăn chay và tôi không cần phải ép buộc người khác ăn chay. Mọi người có thể cùng ăn chay.
Những người đến sau giành chỗ phơi đồ của tôi.
Họ dẹp quần áo của tôi ép lên nhau và phơi quần áo của họ nhăn nhún.
Tôi phơi đồ của tôi ở vị trí cũ và tôi không để ai ép quần áo của họ lên quần áo của tôi.
Ví dụ :
Mỗi ngày trong chùa lạ thì tôi tắm rất nhiều lần bởi vì ở chùa lạ rất nóng nực.
Sáng, trưa, chiều, tối. Khoảng 4h sáng, 12h trưa, 17h chiều và 20h tối.
Mọi người nói lén với nhau là tôi đi tắm nữa rồi.
Ví dụ :
Mỗi ngày trong chùa lạ thì tôi thức dậy vào lúc 4h sáng và tôi ngủ vào lúc 21h tối.
Tôi nghe tiếng chuông chùa lạ là tôi tự động biết thức dậy và tự động biết đi ngủ.
Ví dụ :
Tôi đến chùa ngồi thiền, niệm Phật và tôi không nói chuyện với mọi người trong chùa.
Tôi tập ăn chay và tôi không cần phải ép buộc người khác ăn chay. Mọi người có thể cùng ăn chay.
Sáng 11/05/2014
hi...hi...hi...
hi...hi...hi...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét